Trang

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2011

[TĐYT] Chuyện Của La Con

Tại một vùng đồi nhỏ, có một bộ tộc Ngựa hoang sinh sống và định cư. Lâu dần, nơi đây phát triển thành phố xá, thành khu thị trấn nhỏ bình an và hạnh phúc. Muôn vật sống trong cộng đồng dân cư ấy đều rất đoàn kết và thương yêu nhau.

Trong thị trấn có gia đình của Bác Ngựa hoang. Bác có những đứa con khôi ngô tuấn tú. Các anh Ngựa Nâu, Ngựa Đen, Ngựa màu cà phê sữa đều mang trong mình dòng máu kiễu hãnh và tràn đầy nhiệt huyết. Các anh không chỉ là niềm tự hào mà gia đình bác Ngựa Hoang, mà còn là sự ngưỡng mộ của hàng xóm láng giềng. Ai cũng quý các anh.

[TĐYT] Chai Rémi & Thằn Lằn

Có một hôm, tôi dọn dẹp nhà cửa, dọn luôn những cái chai rượu của ông anh nằm lăn lóc nơi góc phòng. Tôi cầm chai rượu lên, từ trong chai, hai chú thằn lằn, một lớn một nhỏ bổ ra chạy nháo nhào. Nhìn mà nghĩ ngợi linh tinh, rồi giờ tôi bắt đầu kể bạn nghe câu chuyện: Chai Rémy Martin và thằn lằn…



o O o


Cuộc sống hiện tại của gia đình thằn lằn rất khó khăn. Hôm qua thằn lằn bố bò sang kẹt cửa thăm anh thằn lằn hàng xóm, thấy cuộc sống gia đình họ sung túc và ấm no, thằn lằn bố cảm thấy tủi thân dữ dội. Cứ trách chính mình rằng cả đời chẳng kiếm được căn nhà cho ra hồn cho vợ con bớt khổ, suốt ngày cứ lang thang góc này góc kia mãi. Thật là chán đời gì đâu.

[TĐYT] Con Rối Muốn Làm Người

Ngày nảy ngày nay tại một thành phố xinh đẹp, có một con rối tóc dài mượt như nhung, đôi mắt to tròn, cái miệng dễ thương luôn cười rất xinh xắn. Con rối xinh xắn đó tên là ... À, mà không biết cũng được, đâu có gì quan trọng đâu.

Con rối đi theo đoàn rối biểu diễn ở khắp nơi. Ở mỗi nơi nó mang một cái tên khác nhau, một cái vai khác nhau. Ở mỗi nơi nó đều được người ta yêu thích và hoan nghênh nhiệt liệt.

[TĐYT] Hãy Hát Đi Ve Con

Mỗi năm đến hè, dân cư loài Ve vẫn hay thường tổ chức cuộc thi giọng ca hay. Ai thắng cuộc sẽ được trao giải "Micrô vàng mùa hè", đây cũng là giải thưởng danh giá nhất, chứng tỏ đẳng cấp chuyên nghiệp của cá nhân thí sinh tham dự nói riêng và cộng đồng dân cư nơi chú Ve ấy sống nói chung.

[KNS] Hoa Xương Rồng

Nó là một cây hoa nhỏ bé, sống trong một vùng đất màu mỡ. Ngày ngày, nó vui với ong, hát với gió… cuộc sống quá đầy đủ mà nó như cảm thấy thiếu thốn một thứ gì đó rất to lớn. Rồi một ngày kia, cơn gió đến, nói cho nó biết về cuộc sống của những cây xương rồng kia, mỗi ngày là một sự thử thách khắc nghiệt, đấu tranh để sinh tồn. Nó thấy trong lòng mình bỗng lấp đầy được khoảng còn thiếu đó. Nó biết rất rõ mình muốn gì. Nó bảo với gió:

- Gió ơi, tôi muốn đến vùng đất của xương rồng! Gió đem tôi tới đó được không?

Gió ngỡ ngàng:

[TĐYT] Cá Sấu Lên Bờ

Trong vùng đầm lầy miền nhiệt đới, mọi thứ xung quanh khu đầm lầy đều ẩm thấp và gợi ra nhiều cảnh tượng kì quái lẫn kinh dị. Một vùng đầm lầy vơí những con cá sấu nằm chi chít, rải rác hay đang ngụp lặn đâu đó trong đầm. Mà hễ chúng ngoi đầu lên càng làm người quan sát chúng khiếp sợ, ôi trời ơi, ở đây toàn là cá sấu thôi!

Trong cư dân cá sấu ấy có một cô nàng cá sấu, cô ấy chưa có đi xa vùng đầm lầy này là mấy, chỉ bơi tới bơi lui từ đầu nguồn đến cuối nguồn. Có khi bơi theo chiều nguợc lại, tức là bơi từ cuối nguồn lên đầu nguồn, bơi qua bơi lại đụng vào mấy đứa bạn của mình, đụng vào

[TĐYT] Tia Nắng, Mảnh Vỡ Dạ Quang Và Điện Thoại Di Động

Cơn mưa đêm qua đã làm cho bầu trời sáng nay trong xanh hơn. Những tia nắng vàng tung tăng đùa giỡn khắp nơi. Có một Tia Nắng Xanh tò mò dòm qua cửa sổ và rồi nó lách mình trượt xuống, giọt nước mưa còn đọng lại làm nó té nhào vào cái chậu sứ. Ở đây hơi tối và Tia Nắng Xanh ngạc nhiên bởi có một ánh sáng khác rất lạ, ánh sáng đó cũng màu xanh nhưng yếu ớt. Nó tiến đến gần hơn và nhận ra đây là một mảnh vỡ - một mảnh vỡ bằng đá dạ quang.

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

[KNS] Sự Tích Hoa Hồng Bạch

Hoa Hồng Bạch
Câu chuyện này xảy ra vào thời mà những khu vườn còn ngập tràn cỏ dại, các loài hoa rất hiếm và chưa có hương thơm, còn hoa hồng chỉ có một màu đỏ thắm.

Ở một làng quê nọ, nơi một dòng sông nối liền với biển, có hai đứa trẻ chơi rất thân với nhau, cô bé có mái tóc dài đen mượt, còn tóc cậu bé màu vàng tơ. Buổi sáng tinh mơ, khi mặt trời còn chưa tròn, hai đứa trẻ đã cùng nhau vui đùa trong sóng biển hay mải mê tìm kiếm những viên đá màu xanh.

[TĐYT] Con Ốc Nhỏ Mang Linh Hồn Của Biển

Chuyện rằng...

Ngày xưa trên mặt đất chưa có biển xanh. Thần Tình yêu bấy giờ là người duy nhất cai quản cõi đời. Thần tặng cho tâm hồn mỗi con người thứ quý giá nhất: viên ngọc tình yêu. Khi con người đánh rơi viên ngọc của mình, nó sẽ tan thành trăm nghìn mảnh. Và mỗi mảnh hóa thành một giọt nước mắt mang hương vị của nỗi đau. Chúng không mất đi mà được thần tình yêu giữ lại để làm nên những viên ngọc khác. Biển từ đó ra đời…

[Clip] Trong Giêsu Chúng Ta Là Tấm Bánh - CĐ Bác Ái Martino

[Clip] Nobody - Nhóm Đống Đa - CĐ Bác Ái Martino

[Clip] Chu Chu Wa - Nhóm Cầu Giấy - CĐ Bác Ái Martino

[Clip] Chu Chu Wa - CĐ Bác Ái Martino

Chu chu wa. 
Bài này nhảy phát đầu tiên quay luôn, không tập tành gì nên như phá. hề hề

[Clip] Mùa Hè Xanh - CĐ Bác Ái Martino

[Clip] Dân Vũ Ấn Độ "Made In India" - CĐ Bác Ái Martino

[Clip] Con Heo Đất - CĐ Bác Ái Martino

[Clip] Vũ Điệu "Theo Người" - CĐ Bác Ái Martino

Vũ điệu "Theo Người" được chia làm 2 part.

[Clip] Mùa Hè Sinh Viên - CĐ Bác Ái Martino

Mùa Hè Sinh Viên [Tập Duyệt]

[Clip] LK Vũ Điệu Pulka & Duchi and Ppukku - BSH Xa Quê & CĐ Bác Ái Martino

[TĐYT] Cậu Bé Làm Ca Đêm


Năm ấy, cậu bé Giu-li-ô (Julio) người vùng Phi-ren-dê (Firenze) nước Ý, vừa tròn 12 tuổi và học lớp 4. Là con trai lớn trong một gia đình lao động, cậu sớm hiểu rằng phải chăm chỉ học tập mới mong sau này có được một nghề có thu nhập tạm đủ để giúp đỡ cha mẹ và lo toan cho đàn em nheo nhóc.

Bố Giu-li-ô là một nhân viên đường sắt, lương đã thấp lại đông con, nên ngoài công việc ban ngày, ông nhận viết thuê hằng đêm cho một nhà phát hành báo chí. Cứ 500 cái băng giấy ghi tên và địa chỉ người đặt mua báo tháng thì ông được trả 3 đồng lia (lyre) tiền công. Cũng chẳng được bao lâu, công việc đêm hôm khuya khoắt ấy đã ăn mòn sức khỏe của ông vốn đã suy nhược từ lâu.

[TĐYT] Truyện Cổ Tích Chưa Được Kể

Sau khi nhấp miếng trà, cụ chậm rãi đặt chiếc ly sành nhỏ xuống mặt bàn đen bóng màu gỗ gụ, bắt đầu câu chuyện:

- Ngày xửa ngày xưa...

Cụ mới bắt đầu có thế, lũ trẻ đã thiu thiu ngủ. Cụ dừng lại không kể nữa. Duy nhất còn đứa bé tò mò xin cụ đừng vì lũ trẻ kia mà bỏ dở. Hai ông cháu bên buổi chiều tháng tư, rù rì tâm sự với nhau. Rồi cụ chết đi, câu truyện truyền lại cho đứa trẻ duy nhất ấy. Cũng may, vì thế mà hôm nay còn dấu tích câu truyện này.

God Is Love

GOD IS LOVE
 
1. Love desires to give, that is CREATION
2. Lovers tell secrets to each other, that is REVELATION
3. Love suffers for the beloved, that is REDEMTION

68. Tình Huynh Đệ - End

Em,
Tôi lên xe, ngồi băng giữa. Băng trên có hai người đàn bà cao niên. Một bà giàu, một bà nghèo, nhưng tâm sự với nhau như hai người bạn tâm phúc.
- Bây giờ chế ở với đứa nào?
- Tôi ở với con Út.
- Nó làm ăn đỡ không?
- Nghèo quá!
- Sao chị không ở với con Hai cho đỡ cực?

67. Tình Đời

Em,
Em mướn căn nhà bên trái. Tôi mướn căn nhà bên phải. Nhà tôi và nhà Em chỉ cách nhau một tấm vách là buông. Bên nhà tôi có hai linh mục, lúc nào cũng lặng lẽ như hai con sò. Bên nhà Em có hai vợ chồng lúc nào cũng ồn ào như cái chợ nhỏ. Em đi đóng đáy. Vợ Em ngồi bán tạp hoá. Hễ Em về tới nhà là y như có tổ chức nhậu. Cua tôm thì Em xách từ hàng đáy về. Còn rượu thì vợ Em bán sẵn đó: vô cùng vô tận!

66. Cái Tôi

Em,
Em và tôi cùng lên xe ở Chợ Lớn. Em không biết tôi. Tôi không biết Em. Tôi ngồi ở băng ba. Em đứng xớ rớ như đang chờ ai. Chủ xe hối:
- Em lên ngồi kế bên ông già đó.
Em nhìn tôi tỏ vẻ thất vọng.
- Chị cho em ngồi ở băng trên đi.
- Không được. Băng trên có đủ bốn người rồi. Người ra đi chung nhau mà. Lên lẹ đi, còn chần chừ gì nữa.

65. Chị Hai

Em.
Em đứng trước tấm gương lớn, để nhìn lại mình một lần cuối. Em bỗng giật mình, vì thấy mình còn đẹp quá: đường nét thon thảl da thịt nõn nà. Em thử liếc mắt đưa tình, cười duyên một cái, rồi vội vã ra xe hoa, tiễn cô em út về nhà chồng. Ngồi trên xe. Em mơ màng nghĩ về quá khứ, trải dài gần hai mươi năm đằng đẵng. Kỷ niệm dày như một pho sử.

64. Cay Đắng Cuộc Đời

Em.
Mây đen đùn lên che gần kín bầu trời. Tôi ngoắt một chiếc xe Honda ôm, chạy vội về hướng Nam. Xe lướt qua trước nhà Em. Tôi thấy mâm cơm bày la liệt từ hành lang ra ngoài sân, lấn sang cả đất láng giềng. Bà con lối xóm ngồi ăn lố nhố. Đúng là đám giỗ nhà giàu. Về đến nhà tôi mới biết là không phải đám giỗ.
Hồi sáng sớm Em cởi dây chuyền đưa cho chồng.

63. Hận Đời - Đời Hận

EM.
Tôi gặp lại Em sau mười lăm năm xa cách. Bất ngờ đến độ làm tôi ngẩn ngơ.
Chiếc Mercedes từ từ ghé trạm xăng. Khách nữ đua nhau mua khóm và mí ghim. Tôi cười thầm trong bụng và cố nặn ra  một câu định nghĩa: “Đàn bà là hữu thể ăn vật”. Đang đắc chí về câu định nghĩa dí dỏm của mình, thì bỗng…có tiếng ồn ảo ở đầu con hẻm. Mọi người im bặt, trố mắt nhìn. Tôi giật mình, vì tôi nhận ra Em. Trời! Tại sao Em nên nông nỗi này?

62. Yêu Đơn Phương

EM.

Em đi Sàigòn. Tôi cũng đi Sàigòn. Em ngồi ở băng trên. Tôi ngồi ở băng dưới. Chiếc Mercedes 16 chỗ lăn bánh. Đèn phụt tắt. Tôi ngửa đầu ra phía sau để tìm giấc ngủ. Còn Em thì nói chuyện rù rì với người bạn. Tôi nghe không rõ, nhưng đoán là chuyện hấp dẫn lắm, vì hành khách băng trên, băng dưới đều góp ý nhiệt tình, cười hí hí, cười hố hố. Tội vội gắn máy trợ thính để theo dõi. Thì ra đó là chuyện tình yêu đơn phương của em. Em yêu một linh mục. Yêu quá nên đành ở giá. Hành khách đua nhau góp ý chẳng giống ai.

61. Dĩ Vãng

EM.
Em ngồi trên ghế đá trước cửa nhà tôi. Bụng vượt mặt. Áo quần cũ kỹ. Tôi qua lại nhiều lần. Lần nào Em cũng mỉm cười với tôi. Tôi không nghĩ rằng Em đến đó để gặp tôi. Ghế đá là chỗ dừng chân cho người đi bộ hành mệt mỏi. Giản dị vậy thôi. Ai ngờ…

60. Ngày 8 Tháng 3

EM.
Hôm nay ngày 8 tháng 3, ngày của phụ nữ, ngày của Em. Sướng quá! Chồng Em tặng quà, lại còn bao trọn gói mọi công việc trong gia đình, để Em được tự do đi daok trong siêu thị suốt một ngày, y như nàng tiên thơ thẩn bên ngàn hoa, vui đùa với bầy bướm trong vườn thượng uyển.

59. Trò Tàn Nhẫn

EM.
Bị cúp điện. Trong nhà tối om. Tôi ra sân nhà thờ ngồi hóng mát và xem trăng. Gío lồng lộng. Trăng vằng vặc. Nếu không cúp điện, thì chẳng bao giờ tôi nhớ ra có những đêm đẹp như thế. Đang mải mê thả hồn vào cõi vô biên của trăng va gió, thì bỗng giật mình, vì có tiếng chào ở ngay sau lưng.
- Chào linh mục.

58. Âm Mưu Dễ Thương

EM.
Em mời tôi đến thăm nhà. Tôi đơn sơ quá, nhận lời ngay. Đến nơi mới biết là mình bị lừa. Tiến thoái lưỡng nan. Đại gia đình sum họp. Con trai, con gái, con dâu, con rể chẳng thiếu một người nào. Cha mẹ của Em thì miễn cưỡng tiếp tôi. Anh chị của Em thì nhìn tôi một cách ngỡ ngàng. Chỉ có Em tì lăng xăng đưa đẩy mọi chuyện.
Về nhà, nghĩ lại mới thấy tôi bị Em lừa một cách thật dễ thương.

[TĐYT] Người Con Hoang Đàng Thế Kỷ XXI

Đó là Lời Chúa:"Nhưng người cha nói với anh ta: "Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy."(Luca 15:31-32).

Chồng mất sớm, một mình bà phải rất vất vả để lo cho bốn đứa con ăn học. Thương mẹ chịu cảnh lầm than cơ cực vì các con, ba cô con gái đầu lòng đều chăm chỉ học hành, ngoài ra tranh thủ phụ giúp mẹ những lúc rảnh rỗi vì vậy bà cũng phần nào cảm thấy ấm lòng. Hạnh phúc lớn nhất đối với bà là cả ba cô đều ăn học đến nơi đến chốn, ra trường đều được nhận công tác trong các cơ quan nhà nước và có cuộc sống ổn định lại rất hiếu thảo với mẹ.