Trang

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2011

[Ebook] Nhật Ký Đức Giêsu - Phần 33

Caphácnaum, ngày …
Cha kính mến, 

Đêm nay, mười ba thầy trò chúng con đều lên sân thượng thật sớm để thưởng thức trăng sao vằng vặc và gió mát lồng lộng. Trời đã về khuya mà phía dưới vẫn còn nóng hầm hập. Mười hai anh nằm ngủ lăn lóc đây đó, ngực phanh ra để hóng gió trời. Còn con thì ngồi ở đây. Xa xa là đồn lính lê dương, nổi cộm lên dưới ánh trăng vằng vặc. Có những bóng đèn di chuyển thoáng qua khung cửa sổ. Ông đồn trưởng đang đãi tiệc. 

Con chưa thấy mặt ông, nhưng sáng nay ông đã làm con bị xúc động. Ông là sĩ quan chỉ huy một trăm lính, nghĩa là có nhiều quyền uy trong cái thị trấn không mấy lớn này. Vậy mà ông đã khiêm tốn và tế nhị đến mức độ không đích thân đến gặp con, mà nhờ các niên trưởng Do Thái đến gặp, xin cho tên đầy tớ của ông được khỏi bệnh. Qua trung gian, ông đã phát biểu như sau : "Thưa Thầy, tôi không đáng được Thầy vào nhà. Xin Thầy cứ phán một lời, đầy tớ tôi sẽ khỏi”. Con nhắm mắt lại trong giây lát để cảm nghiệm một niềm tin lớn lao đang sôi sục trong tâm tư của một người ngoại. Niềm tin ấy tràn vào cả không gian, thấm cả vào trong mao mạch của con, quyện lấy Thần Khí của Cha đang cháy phừng phừng trong con. Chính niềm tin ấy đã làm cho tên đầy tớ của ông đang lâm tử bỗng ngồi phắt dậy, chạy lăng xăng, ôm chầm lấy mọi người… Bữa tiệc liên hoan vào giờ này trong đồn lính kia là hiện tượng bùng vỡ của niềm tin ấy.
Cha ơi ! Trên mảnh đất Ítraen này con đã gặp được nhiều tâm hồn có niềm tin lớn, nhưng con chưa từng thấy một niềm tin nào lớn lao như thế. Con linh cảm rằng dân ngoại từ muôn phương sẽ nhận biết Cha là Cha và sẽ gọi Cha một cách trìu mến  “Abba, Cha ơi !"… Và con lịm đi trong cảm giác này. 



         Giêsu, 
Con yêu của Cha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét