Trang

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2011

[Ebook] Nhật Ký Đức Giêsu - Phần 36

Caphácnaum, ngày… 
 
Cha kính mến, 

Lẽ ra giờ phút này con đang ở Ghêraxa để nghỉ xả hơi một thời gian. Caphácnaum ngạt thở quá rồi : quần chúng thì đeo đẳng; giáo quyền thì theo dõi; chánh quyền thì nghi ngờ. Sống với lương dân ở bên kia hồ, con cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Sáng nay con đã qua bên đó, nhưng ý Cha không muốn, nên con  phải trở về đây. Số là thế này… Thuyền vừa ghé bến thì một người đàn ông, trần như nhộng từ trong hang huyệt chạy ào tới quỳ dưới chân con. Hắn run rẩy và kêu lên : 
Bớ ông Giêsu là Con Thiên Chúa. Chúng tôi có làm gì ông đâu mà ông đến hành hạ chúng tôi ? 

Tên mày là gì ? 

Là đạo binh. 

Vậy thì câm miệng lại và xuất ra ngay ! 
Chúng tôi xin vâng lời ông. Nhưng xin ông đừng đày chúng tôi xuống hỏa ngục. Xin cho chúng tôi nhập vào đàn heo ở đàng kia. 

Ừ, thì xuất ra cho lẹ. 
Hắn ra đi. Một bầy heo hồng hộc nhào xuống hồ. Người bị nhập tỉnh lại, mắc cỡ vì thấy mình khỏa thân. Hắn chụp lấy cái áo choàng của con, quấn vội vào người, ngồi bệt xuống đất. 

Cám ơn Thầy ! Cám ơn Thầy ! Tôi đi theo Thầy luôn, không về nhà nữa đâu. 
Tốt lắm, nhưng cứ về nhà thì tốt hơn. Anh hãy kể lại hồng ân Chúa đã ban cho anh, để bà con tin Chúa như anh. Đó là một Tin mừng mà anh phải loan báo. Đi theo hay ở lại thì cũng thế, miễn là Tin mừng được rao giảng thôi… 
Con ngồi nán lại để nghe hắn kể lể tâm tình, bụng bảo dạ : mình sẽ ở lại đây ít bữa. Chuyện tâm tình chưa vơi, thì bà con trong vùng đã ùn ùn kéo đến. Họ mừng rỡ vì thấy tên quỷ nhập hung dữ như thế, mà bây giờ hiền khô như cục đất. Họ kể rằng hắn bẻ xiềng, xé quần áo, hăm dọa mọi người. Còn hắn thì cúi mặt, cười e lệ. Các chủ heo thì tỏ vẻ bất bình. 
Xin Thầy đi nơi khác giùm chúng tôi. Thầy làm ơn cho người này, mà đày đọa ng­ười khác. Nhất bên trọng, nhất bên khinh, như vậy không phải là công bằng. 

Nếu các ông có niềm tin, thì hai ngàn con heo chỉ là bụi đất.
Con xuống thuyền trở về Caphácnaum, để lại sau lưng một quần chúng yêu thương và một đám người giận ghét. Lời hay lỗ? Thời gian sẽ trả lời. 

Nhưng quả thực lòng con nặng trĩu ưu tư. 
1-  Cha vẫn còn dành cho Xatan nhiều quyền hành để chúng phá rối lịch sử nhân loại và lịch sử cứu độ. Hắn chỉ bị xiềng xích hoàn toàn khi lịch sử loài người kết thúc vào ngày thế mạt. Ngày ấy còn xa vời vợi mà chỉ một mình Cha biết và quyết định. Chính con không muốn cho hắn nhập vào đàn heo. Nhưng vì ý Cha muốn như thế… Ý của Cha phải được thi hành trọn vẹn. Ác và Thiện hiện diện bên nhau suốt dòng lịch sử giống như cỏ lùng mọc xen kẽ với lúa mì… 
2- Niềm tin là kho tàng chôn giấu trong thửa ruộng. Ai hiểu được giá trị của mềm tin, thì sẵn sàng đánh đổi bằng mọi giá. Nhưng hỡi ôi, có được bao nhiêu người có niềm tin ! 
Vui buồn lẫn lộn. Con xin gởi gắm tất cả niềm vui và nỗi buồn của con hôm nay trong tay Cha. 

        Giêsu, 

Con yêu của Cha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét