Trang

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2011

[Ebook] Nhật Ký Đức Giêsu - Phần 34

Naim, ngày ….
Cha kính mến, 

Hôm nay, một tiếng sét nổ làm rung chuyển cả thành Naim và vùng phụ cận. Bây giờ tiếng dội vẫn còn đang rền rĩ… 

Trời bắt đầu sang thu. Con rời trung tâm Caphácnaum đi dần về thủ đô Giêrusalem để mừng lễ Lều [1]. Tới đây thì con gặp đám tang từ trong thành đi ra. Chỉ nhìn thoáng một cái thôi, qua bộ tang phục, người ta cũng có thể nhận định được đây là đám tang của một chàng thiếu niên, con trai duy nhất của một người đàn bà góa. Con xúc động vô cùng. Một ý chí mãnh liệt xâm chiếm toàn bộ tâm hồn và thể xác của con. Con ra lệnh cho đạo tỳ đứng lại. Tiếng khóc của đám đông bỗng im bặt, làm nổi bật lên tiếng gào thét của người mẹ bạc phước. Tiếng khóc của bà làm tan nát cõi lòng người. 

Chị ơi, thôi đừng khóc nữa ! 

Hức… hức… Chị nấc lên vài tiếng, rồi im lặng và trố mắt nhìn. Ánh mắt của người bị hớp hồn. 

Im lặng tuyệt đối. Im lặng của cõi chết. 

Con đặt tay lên xác chết. Con muốn chuyền sức sống của con qua xác chết. Ý chí ấy mạnh như ý chí toàn năng của Cha. Bỗng con xuất thần. 

Này con, ngồi dậy. 

Xác chết ngồi dậy, cụ cựa để chui ra khỏi cái kén bằng vải bó cứng xung quanh mình. Đạo tỳ thảng thốt hạ chõng xuống. Xác chết kêu "mẹ" một tiếng. Người mẹ ôm chầm lấy con. Chị lại khóc gào lên. Tiếng khóc của người điên. Điên vì sung  sướng. Quần chúng chết trân trong giây lát, bây giờ lại nổi cơn lên. Họ vò đầu thằng bé. Họ bẻ cành lá và hoa dại bên đường tung đầy lên đầu nó. Họ nhảy cẫng lên và rước nó trở lại cổng thành, giống như rước một ông tướng chiến thắng trở về. 

Bữa cơm hiu hắt của nhà hiếu đã biến thành đám tiệc liên hoan linh đình. Con rút lên sân thượng để tâm sự với Cha. Còn  ở dưới kia, những người quá vui chưa chịu giải tán, đang tiếp tục "chén anh chén tôi" với đám đệ tử của con. Khi niềm vui quá lớn, thì thường ăn mừng quá trớn. Con đành nhắm mắt bỏ qua. Giáo dục tiệm tiến. 

       Giêsu, 
Con yêu của Cha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét