Trang

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2011

[TĐYT] Một Bó Hoa

Một Bó Hoa Tạo Nên Hạnh Phúc
Gia đình họ có 4 người: 2 vợ chồng, đứa con trai đã ngoài 20 và ông bố chồng. Ông cụ năm nay đã gần 80 tuổi, trước đây sống với người con trai cả ở quê. Nhưng anh là người duy nhất trong họ “ăn nên làm ra” với cái chức giám đốc một công ty lớn ở thủ đô nên đã đón bố ra ở cùng, để tránh sự dị nghị, ì xèo chuyện anh giàu có, địa vị cao mà nỡ để bố sống cảnh nghèo túng ở quê.
Một lần, ông thấy ở ngoài đường phố có rất nhiều người mua hoa. Người ta mang đi đâu hối hả, vui vẻ lắm. Ông cũng thấy con trai và cháu nội mua hoa về nhà, mỗi người một bó to. Riêng con ông lại cả mấy cái lẵng nữa. Nhưng chúng không để ở nhà mà mang đi. Cháu ông vừa đi xe máy, vừa ôm hoa. Còn con ông thì có người lái xe bê hoa lên xe con, rồi cùng phóng đi.
Ông hỏi chúng vì sao hôm nay nhiều hoa vậy và chúng mang hoa đi đâu. Đứa cháu nội cho ông biết: Ngày Quốc tế Phụ nữ nên người ta mang hoa đi tặng phụ nữ. À ra thế! Vậy mà ông không biết. Nhưng ông để ý thấy cả con và cháu ông chẳng đứa nào để hoa lại ở nhà, vì còn con dâu ông, chẳng lẽ nó không là phụ nữ? Ông bèn lọ mọ ra đường mua một bó hoa rất đẹp giống như bó đứa con và cháu ông mang đi. Rồi ông cắm vào lọ để trên bàn phòng khách, ngắm nghía.
Đến chiều, người vợ về nhà thấy bó hoa đẹp, nét mặt chị rạng rõ, thầm cảm ơn người chồng năm nay bỗng dưng quan tâm đặc biệt đến chị.
Đến tối, chồng và con chị về nhà, thấy lọ hoa, đứa cháu mau mồm hỏi ông nội: Hoa ở đâu đấy ông? Mẹ con mua à?
Nhân lúc đứa con dâu ở phòng bên, ông nói với con và cháu: Hễ mẹ cháu hỏi, nói là bố cháu mua.

Đứa con trai có vẻ ngượng, thằng cháu thì cứ muốn hỏi ông cũng biết mua hoa à. Chỉ người con dâu là rất vui.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét