Trang

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011

[Ebook] Nhật Ký Đức Giêsu - Phần 45

GIÊRUSALEM, NGÀY …

Cha kính mến,


Hôm nay là ngày kết thúc tuần lễ Lều, con lên đền thờ một lần chót kết thúc những ngày sôi bỏng ở miền Nam này, rồi ngày mai sẽ trở về miền Bắc. Nhưng tình cờ lại có một biến cố xảy ra khiến con còn phải ở lại đây thêm một thời gian nữa. Dứt dây thì động rừng. Đành vậy.



Hành lang Xalômon chật cứng người ta. Con đang hùng hồn minh chứng con bởi Cha mà ra thì các luật sĩ và biệt phái đến phá đám. Hàng trăm con mắt đổ dồn về một người phụ nữ đang khóc nức nở.



- Thưa Thầy, mụ này bị bắt quả tang ngoại tình. Chiếu theo thánh luật của Môsê, thì chúng tôi sẽ ném đá hắn cho chết. Nhưng chúng tôi lại muốn lãnh cao kiến của Thầy.



Chỉ nhìn thoáng một cái, con lượng định được ngay :





1. Người phụ nữ này dù đang ở trong tình trạng tiều tụy, thì thân xác của chị : từ đường nét đến thể khối, từ sợi tóc đến làn da đều quảng cáo nhiệt liệt cho thú tính của chị.



2. Các ông biệt phái và luật sĩ : một mặt thì nhân danh thánh luật để kêu án tử cho người phụ nữ này, một mặt thì vẫn nuối tiếc một trái chín mọng ngọt đang trôi theo dòng thác lũ. Những cặp mắt thèm thuồng của họ đã nói lên điều đó.



3. Ngoại tình là một trọng tội, nhưng khinh dể người ngoại tình thì tội nặng hơn. Loại trừ người tội lỗi là vô ích. Cứu vớt người tội lỗi là tất cả.



Con làm bộ điếc không nghe, không hiểu, lấy ngón tay vẽ nguệch ngoạc trên đất… Họ không biết xấu hổ, cứ nhằng nhằng đòi con phát biểu ý kiến. Con đứng thẳng lưng, nhìn ngay vào mắt từng người rồi dõng dạc tuyên bố :



- Ông nào sạch tội thì ném đá chị này trước đi.



Không có ông nào vô tội cả, thậm chí có nhiều ng­ười đã từng tằng tịu với chị này rồi. Ánh mắt xuyên tim của con đã làm cho họ thức tỉnh. Họ sượng sùng rút lui lần lần… Chỉ còn trơ lại một người bị cáo và đám thính giả ngơ ngác của con.



Này chị, những người tố cáo chị đi đâu hết rồi ? Không ai kết án chị nữa sao ?



Thưa Thầy… tôi không biết.



Tôi cũng không kết án chị. Thôi, chị đi về đi và nhớ từ nay đừng tái phạm nữa.



Thưa Thầy, tôi về đâu bây giờ ?



Người phụ nữ ôm mặt khóc òa lên một cách tuyệt vọng. Phải, về đâu bây giờ ? Về với chồng con ư ? Về với cha mẹ ư ? Không ! Vì danh dự của dòng tộc, vì sự thánh thiện của luật, mọi người sẽ loại trừ chị ấy:”Những thứ ấy, tôi đuổi cho khuất mắt” , tác giả Thánh vịnh 101 đã hãnh diện thề hứa với Giavê như thế. Đó là linh đạo của dân tộc này. Đó là chân lý ngàn đời của dân tộc này.



Thế là con quyết định ở lại. Con sẽ đến gặp cha mẹ, chồng con và anh em của người phụ nữ này. Chị phải được tha thứ, đón nhận, yêu thương và kính trọng… ngược lại với linh đạo truyền thống ngàn đời. Công việc này không dễ chút nào và thời gian cũng không thể ngắn gọn được. Con chấp nhận mọi giá để cứu vớt một linh hồn.





        Giêsu,



Con yêu của Cha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét