Trang

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

[Ebook] Nhật Ký Đức Giêsu - Phần 56

Vườn Cây Dầu, ngày… 
 
 
Cha kính mến,

 
Vườn Cây Dầu im phăng phắc. Nhưng bên kia thung lũng Xêrông cả thành Giêrusalem náo động. Trong đồn Antonia, Philatô cùng với sĩ quan cao cấp đang ngồi nhâm nhi rượu nho và lượng định tình hình chính trị trong ngày lễ Vượt Qua sắp tới. Trong dinh Thượng tế, Công nghị đang tìm cách ám hại con. Trong các quán rượu, trong các gia đình quý phái bọn đàn ông đang tụm năm tụm ba bàn luận về một ngày đẫm máu sắp xảy ra. Bên lề đường, trên vỉa hè và ở bất cứ xó xỉnh nào, bọn thanh niên, bọn lang thang và khách hành hương dự lễ Vượt Qua đều phấn khởi bàn tán và chờ đợi ngày phất cờ khởi nghĩa giải phóng dân tộc. Tất cả chỉ vì : 


1- Con đã cho Ladarô phục sinh từ thân xác sình thối. Theo nguồn tin từ ông Nicôđêmô, thì hầu hết giới trí thức ở Giêrusalem đã tin con bởi Cha mà ra. Cũng ông Nicôđêmô cho biết rằng nội bộ Công nghị đang chia rẽ trầm trọng. Chính vì thế Thượng tế đã vội vã tặng con án tử hình vắng mặt.
2- Sáng nay con cưỡi lừa vào Giêrusalem như một ông hoàng mới được phong vương. Hàng ngàn người miền Nam, hàng vạn người miền Bắc, tầng tầng lớp lớp hô to khẩu hiệu :
Vạn tuế con vua Đavít !  
Hoan hô Đấng Thiên sai !
Người ta trải áo xuống đường, người ta cầm cành ôliu trong tay phất như phất cở. Vườn ôliu của bà Maria, mẹ của Máccô đã bị phá xơ xác. Quần chúng sôi sục, không sức nào cản nổi…
Sự kiện Ladarô sống lại đã loan đi tới tận hang cùng ngõ hẻm. Đó là động cơ chính của đám rước cuồng nhiệt hôm nay.
Các Rắpbi chửi mắng quần chúng một cách vô hiệu. Lính La Mã trong tư thế sẵn sàng tác chiến, hàng ngũ chỉnh tề, đứng nhìn đoàn rước. Họ không can thiệp, vì thấy quần chúng không mang vũ khí.
Ngồi trên lưng lừa con cảm thấy cô đơn lạ thường. Quần chúng thì vô tâm vô tình. Ủng hộ đấy mà cũng đả đảo đấy. Thương đấy, mà cũng ghét đấy. Thượng tế và Công nghị hay Philatô và quân đội đều phục vụ cơ chế hơn là nhân vị, bảo vệ quyền lợi hơn là chân lý. Mà con thì chỉ có chân lý…
3- Khi đoàn rước tới khuôn viên đền thờ thì tự động giải tán. Ngồi trên lưng lừa, con quán xuyến hết khu chợ. Các thầy Thượng tế chia lô và cho mướn. Hàng hóa ở đây rất hợp tình hợp lý. Khách hành hương cần mua chiên, dê, bò, bồ câu và chim gáy để dâng cúng. Người nước ngoài cần đổi tiền để bỏ thùng. Nhưng các Thượng tế đã lợi dụng cái hợp tình hợp lý này để làm giàu. Nhu cầu tôn giáo chỉ còn là phương tiện để đạt mục đích kinh tế. Lần đầu tiên con đến đây vào năm 12 tuổi, con đã cảm được điều đó và con đã quyết tâm phá cái chợ này… Con giơ cao tay hét lớn :
Các ngươi không được phép biến nhà cầu nguyện của Cha Ta thành sào huyệt trộm cướp.
Không ai quan tâm. Các quầy hàng không nhúc nhích. Con nhảy phóc xuống, lượm dây luộc đánh đuổi chiên dê bò, đá lồng chim câu, xô bàn đổi tiền. Chiên dê bò chạy tán loạn. Vài con chim sổ lồng bay vút lên nóc đền thờ. Tiền cắc bắn tung tóe… Cả thương buôn lẫn lãnh đạo đền thờ đều nổi sung lên :
Ông lấy quyền gì mà làm như thế ?
Các ông cứ phá đền thờ này đi, tôi sẽ xây lại trong ba ngày.
Mọi người há hốc miệng, nhìn nhau, không hiểu gì…
Cha kính mến,
Mọi biến cố trên đều là những bậc thang đưa con tới cái chết vào ngày lễ Vượt Qua sắp tới. Con cảm thấy hồi hộp lo âu. Con cũng cảm thấy vui mừng phấn khởi. Chỉ mong sao cho ý của Cha được thực hiện trọn vẹn.

 

        Giêsu, 
 
Con yêu của Cha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét