Trang

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

[Ebook] Nhật Ký Đức Giêsu - Phần 64

Caphácnaum, ngày … 
 

Cha kính mến, 

Đoàn thuyền của Simon đã gần cập bến. Trên mũi thuyền về đầu vẫn là Simon, đứng hiên ngang và anh dũng… và có Gioan đứng bên cạnh.
 Con hiện hình trên bãi.
 Này các bạn, có đồ mồi không đấy ?
 Không có lấy một bữa nhậu…, mệt nhưng vui lắm ông ạ !
 Ráng thêm một chút nữa đi. Thả lưới bên phải thì sẽ có cá.

 Họ lại ra đi, vui thì không biết mệt. Thương nhau thì không biết nản lòng. Chỉ vài giờ sau họ đã trở về, sung sướng như vớ được vàng. Con vẫn đứng ở chỗ cũ, nhìn ngắm đoàn người chiến thắng trở về. Simon ở trần trùng trục. Cơ bắp nổi lên như rễ cây. Cười đắc thắng.
 Bỗng Gioan phát giác ra Con.
 Anh Simon, Chúa đấy, Thầy đấy !
 Thiệt hả mày ?
 Simon nhảy tùm xuống hồ để che giấu cái trần trụi. Từ ngày con phục sinh, Simon không còn sống hồn nhiên với con như trước nữa. Cả Simon lẫn Gioan không còn muốn gọi con là Thầy nữa, họ bắt đầu gọi con là Chúa.
 Tất cả đều lên bờ quây quần bên bếp lửa đang nổ tí tách.  Cá nướng vàng rộm. Bánh mì thơm thơm, béo béo. Họ vừa ăn vừa nhìn trộm con. Vừa thương vừa mến. Vừa thân vừa kính. Và… mỗi người vẫn có chút mặc cảm tội lỗi, nên tuy thương mà vẫn nem nép sợ hãi.
 Ăn xong rồi, thì các anh đi gom cá, giặt lưới. Thầy muốn nói chuyện riêng với Simon và Gioan.
 Dạ.
 Con dẫn hai đệ tử ưu tú này đi dạo trên bãi cát.
 Phêrô, anh có mến Thầy hơn những anh em khác không?
 Thưa Thầy, Thầy biết con mến Thầy. 
  Con hỏi ba lần câu này, khiến Phêrô chột dạ. Anh đã lột xác. Trước kia anh bạo phổi chừng nào, thì bây giờ anh dè dặt chừng nấy. Chính anh đã chối từ con ba lần. Đã ngã ba lần, sa ngã nhiều lần đã biến Phêrô thành con người khiêm tốn. Một người lãnh đạo khiêm tốn, đó là điều con hằng mong muốn. Người lãnh đạo khiêm tốn là người lãnh đạo đúng đắn nhất.
Sau khi anh tỏ lòng khiêm tốn, dè dặt con mới trao sứ mạng lãnh đạo cho anh :
 Anh hãy chăn chiên con và chiên mẹ của Thầy.
 Thưa Thầy rồi tương lai của chúng con sẽ ra sao ?
 Tương lai hả ? Hãy phó thác cho Cha Thầy. Nhưng chắc chắn một điều là đời con sẽ là vào tù ra khám và… cuối cùng thì con sẽ phải chết như Thầy vậy.
 Còn thằng này thì sao Thầy ?
 Gioan hả ? Đó là chuyện của nó, anh đừng xen vào. Nếu Thầy để nó ở lại cho tới ngày Thầy tái lâm, thì chẳng mắc mớ gì tới anh. Phần anh, anh cứ theo Thầy leo lên cây khổ giá là được rồi.
 Cả Phêrô lẫn Gioan bây giờ đã hiểu thế nào là khổ nạn,  thế nào là phục sinh. Họ im lặng đi bên con - Yêu thương thắm thiết -  An vui diệu vợi - Phó thác tuyệt đối.
 Thôi hai anh trở lại với anh em và dặn họ phải về Giêrusalem gặp Thầy lần chót trước lễ Năm mươi chừng 10 ngày. Chúc bình an !

 
          Giêsu,
 
 Con yêu của Cha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét