Trang

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011

[Ebook] Nhật Ký Đức Giêsu - Phần 46

GIÊRUSALEM, NGÀY …

Cha kính mến,


Hôm nay, vì con mà một tín đồ Do-thái bị vạ tuyệt thông. Vạ tuyệt thông tức là bị đuổi ra khỏi cộng đồng Giáo hội và Dân



tộc. Vạ tuyệt thông là tiếng nói mãnh liệt nhất của uy quyền tôn giáo, nhưng cũng là số phận cay đắng nhất của một tín đồ.



Người bị vạ chỉ là một người hành khất, đui mù bẩm sinh. Con người khốn khổ ấy, ngồi ở Cổng Suối, tự xóa nhân phẩm để duy trì sự sống tồi tàn. Lương tâm đạo đức của dân tộc này đã xô hắn xuống vực thẳm, còn tăm tối hơn cả cảnh đui mù và nghèo đói. Lãnh đạo Do-thái chửi hắn là "Đồ sinh ra đã ngập đầu trong tội lỗi". Chính các đệ tử của con cũng nghĩ rằng : vì tội mà hắn mù lòa như thế. Và chính hắn cũng tự nghĩ như thế, vì đó là niềm tin lưu truyền từ thuở xa xưa và được các rắpbi dạy đi dạy lại trong các giờ giáo lý. Thân xác hắn mù lòa. Linh hồn hắn mù lòa. Hắn mù lòa hai lần ! Chính tôn giáo làm cho hắn đã mù, lại trở nên mù hơn ? Con ôm hắn vào lòng để hắn cảm thấy được yêu thương và kính trọng. Con lấy ngón tay lần mò trên đôi mắt mù lòa của hắn. Hắn khóc. vì chưa bao giờ được yêu thương đến thế. Con thỏ thẻ bên tai hắn :



Đừng buồn nghe em. Chẳng phải vì tội mà em mù đâu. Em sẽ thấy đường và em hãy tôn vinh Đức Chúa. Thầy sẽ bôi chút bùn vào mắt, em đến suối Xi-loác mà rửa, thì sẽ được sáng.



Thầy thương em là em sung sướng rồi. Thấy đường hay không thấy đường thì cũng được.



Và thưa Cha kính mến, hôm nay là ngày Sabát. Một người mù được thấy đường trong ngày Sabát : Tuyệt vời !



Vậy mà các đấng bề trên ở Giêrusalem đã nhất loạt giật râu, xé áo vò đầu, bứt tóc… để tỏ vẻ đau đớn, đau đớn vì Giavê đã bị người phàm xúc phạm ! Cả thủ đô Giêrusalem nháo nhào lên như có loạn.



Ngày Sabát, tại sao lại trị bệnh ?



Ném đá đứa nào dám làm ô uế thành thánh.



Thủng thẳng, không chừng có đứa nào khác giống thằng đó, chứ không phải là nó đâu ?



Người khỏi đui chưa kịp báo tin vui cho thân nhân, thì đã bị lôi ra tòa. Cha mẹ hắn sợ co rúm lại. Niềm vui thấy con mình hết mù lại nhỏ hơn nỗi sợ bị vạ tuyệt thông. Không ai dám bênh vực hắn. Hắn đơn thương độc mã đương đầu với các đấng bề trên. Hắn quên mình là một thằng ăn mày mạt rệp, cãi lý ngang hàng với tập thể tôn sư.



- Ông ấy là người tội lỗi, vì đã vi phạm luật ngày Sabát.



- Người tội lỗi thì làm sao cho người mù thấy đường được ? Thiên Chúa không thể nhậm lời người tội lỗi mà ban cho nó quyền làm phép lạ lớn như thế.



Các tôn sư thấy không thể thắng thằng ăn mày bằng lý luận, bèn tung chưởng "cả vú lấp miệng em" để kết thúc trận đấu.



- Mày sinh ra đã ngập đầu trong tội lỗi, mà dám lên mặt thầy đời với chúng ta sao ? Tụi tao nhân danh Giavê trục xuất mày ra khỏi Giáo hội.



Kẻ lãnh vạ tuyệt thông ra đi, nghênh ngang như võ sĩ múa gậy rừng hoang. Hắn đang thưởng thức niềm vui của người đui được thấy. Hắn cũng đang cười thầm trong bụng vì có những người rõ ràng có hai mắt mà lại không thấy đường.



       Giêsu,

Con yêu của Cha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét