Trang

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

[Ebook] Nhật Ký Đức Giêsu - Phần 14

CAPHÁCNAUM, NGÀY…

Cha kính mến,


Sáng nay con và mẹ con đi ăn cưới ở Cana. Mẹ con từ Nadarét tới. Còn con thì từ miền Nam trở về cùng với năm đệ tử mới toanh là Gioan, Anrê, Phêrô, Philíp và Natanaen.

Con đang ngồi ăn tiệc thì mẹ con kéo áo con.

- Con vô trong kia, mẹ muốn nói với con một chuyện… Tiệc chưa tàn mà rượu đã hết. Con hãy ra tay cứu họ, vì không còn cách nào xoay xở được nữa.

- Cả mẹ lẫn con đều không có trách nhiệm gì trong vụ này.

- Chúng nó đang khóc như ri kìa. Con nỡ lòng nào…

- Nhưng thời giờ của con chưa tới mẹ ạ. Chưa đến lúc con phải làm phép lạ.


- Nếu con không thương người lớn, thì ít ra con phải thương chú rể cô dâu. Chúng nó còn bé tí. Chúng nó tin dị đoan : đám cưới mà không suôn sẻ, thì khó mà ăn đời ở kiếp được với nhau. Con phải cứu vớt hạnh phúc của chúng nó.

Con tỏ vẻ lạnh lùng. Mẹ con khóc một cách nhẫn nhục. Con hiểu mẹ con hơn ai hết. Mẹ con lại nhớ đến lời ông già Ximêon đã nói với mẹ. hồi con mới được bốn mươi ngày tuổi:

"Vì em bé này mà nhiều người Ítraen sẽ bị vấp ngã. Nhưng cũng vì bé mà nhiều người được trỗi dậy. Vì bé mà chính cháu sẽ phải đau khổ vô vàn khác nào một lưỡi gươm xuyên qua tâm hồn của cháu".

Vì con mà mẹ con phải lận đận. Nội con không hiểu mẹ. Trong gia đình chẳng ai hiểu mẹ. Chỉ có bố con hiểu mẹ thì người đã khuất mất rồi. Gần năm mươi tuổi đời, mà chưa một lần được nếm niềm kiêu hãnh của bà mẹ Đấng Mêsia… Nước mắt của mẹ làm con nhão ra… Con quyết tâm thực hiện phép lạ đầu tay, mặc dù thời giờ chưa điểm. Con đến bá vai mẹ tỏ ý vâng phục – Mẹ con cười hớn hở. Nước mắt vẫn còn rơi lã chã, nhưng là nước mắt vui mừng. Thương ơi là thương. Thương đến chịu không nổi. Mẹ con tập họp các tay chạy bàn lại và ra lệnh như một nữ tướng.

            - Đây là con của dì, Người bảo gì thì chúng con phải nghe.

            - Dạ.

            - Các em ra giếng múc nước đổ đầy sáu cái chum để ở trước nhà, con ra lệnh.

            - Dạ.

            Thần Khí của Cha chạy rần rần trong cơ thể của con. Con giơ tay lên sáu chum nước. Con truyền cho nó phải hóa thành rượu. Ý của con là ý của Cha. Sức mạnh của con là sức mạnh của Cha. Nước đã vâng lời con. Con ra lệnh cho một em chạy bàn :

            - Này em, bác Simon đang cần rượu ngon để đi mừng khách. Em múc rượu mới trong chum này đưa cho bác.

            Uống cạn ly rượu, bác Simon đi vội vào trong nhà, gọi vợ chồng thông gia và những em chạy bàn tới. Bác tỏ vẻ bất bình.

            - Tụi bay làm ăn dở như cái gì ấy. Rượu ngon thì đãi trước, khi khách ngà ngà rồi thì đãi rượu nhẹ. Tụi bay làm ngược không à !

            - Cái đó là rượu thật hả bác ? Nói thật với bác: nhà em hết rượu rồi. Vợ em khóc hết nước mắt từ nãy tới giờ. Thím Maria bảo đây là phép lạ con của thím ấy làm. Bây giờ thì sáu cái chum nước rửa tay chân ở đàng trước nhà là rượu cả rồi đấy.

            Bác Simon ra phía trước uống thêm một ly, hai ly… sáu ly. Bác vỗ tay ra lệnh mọi người im lặng.

            - Thím Maria đâu, dẫn con của thím ra đây… Kính thưa bà con cô bác, đây là thím Maria thân tộc của gia đình này, đây là Giêsu con của thím, một Êlia [1] của thời đại… Lẽ ra thì giờ này chúng ta không còn một giọt rượu để chung vui với hai họ. Thế nhưng sứ ngôn Giêsu này đã hóa sáu chum nước kia thành rượu, rượu ngon tuyệt vời. Xin mời quý bà con cô bác tự động đến đó múc mà uống, để mừng cho hai cháu….

            Con trở về chỗ, im lặng nhìn mọi người uống rượu. Hình ảnh làm con thích thú nhất đó là cô dâu bé tí cứ bám lấy mẹ con như một đứa con nít lẽo đẽo theo mẹ. Mẹ con sung sướng như thể cả đời chỉ có một ngày này là vui. Con tạ ơn Cha về điều đó. Con muốn mẹ con được hạnh phúc.

            Sau khi tàn tiệc, con mời mẹ con về Caphácnaum với con. Bây giờ đã khuya lắm rồi mà mẹ con vẫn chưa ngủ. Các bà từ đâu ùn ùn kéo đến để nói chuyện với mẹ con.


         Giêsu

Con yêu của Cha

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét