Trang

Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2011

[Ebook] Nhật Ký Đức Giêsu - Phần 6

GIÊRUSALEM, NGÀY…


Cha kính mến,
 
Trưa nay đoàn Nadarét đã tới đền thờ Giêrusalem, chân con mỏi như muốn rơi ra từng khúc. Thế mà con vẫn chưa chịu nghỉ. Con chạy tung tăng khắp nơi để ngắm nghía, để rờ mó. Những hàng cột đá cẩm thạch dài hun hút. Đá trơn và mát rười rượi. Các thầy Lêvi mổ chiên bò không ngừng tay. Khói bàn thờ bốc lên nghi ngút. Tiền dâng cúng bỏ vào hòm nghe rổn rảng và không ngơi tay. Con cũng bỏ vào đó một đồng. Không biết cơ man nào là người. Không biết cơ man nào là tiền. Người và người, tiền và tiền.

 Con chạy lên tận khu hồ Bêdata. Bệnh nhân nằm la liệt. Dường như Bêdata là hội chợ triển lãm bệnh nhân. Người ta bảo rằng lâu lâu lại có thiên thần xuống quậy nước. Ai nhanh chân xuống tới mặt hồ trước nhất, thì bệnh gì cũng khỏi. Con tự nghĩ :
    
1. Có thật không ?

 2. Bao lâu mới có một lần ?

 3. Chỉ có một người được khỏi thôi sao ?

Thế thì có cũng như không ! Hy vọng để thất vọng. Hy vọng mỏng manh. Thất vọng tràn trề. Đau khổ vẫn còn đó, đầy ắp và triền miên.

Bỏ Bêdata, con vòng trở về sân dân ngoại [1]. Đây là một cái chợ. Đây là chốn làm ăn. Thượng vàng và hạ cám. Mồ hôi chua lè và dầu thơm ngào ngạt. Áo quần tả tơl và vòng vàng rủng rỉnh. Chửi thề và hát thánh ca… loạn xà ngàu. Con không thể chịu được cái bầu khí dung tục này… Và kia nữa : chiên, dê, bò, bồ câu… Toàn là lễ vật để dâng trên bàn thờ cả, nhưng phải văng tục vài câu rồi mới ngã giá.
    
- Tôi mua chiên để dâng lễ hy sinh, mà sao các người cứa cổ đến thế ?

- Tôi phải đóng thuế cho đền thờ. Thượng tế cứa cổ tôi, tôi phải cứa cổ các người. Không cứa thì lấy gì mà ăn (chửi thề).

Chuyện của người lớn, con không dám xen vào. Mai mốt lớn lên, con sẽ dẹp cho mà coi.

Con về tới căn lều của gia đình, thì mẹ đã lên đèn. Bữa cơm tối cũng vừa dọn ra. Bánh mì không men, mứt chà là và nước lã. Con ăn ngấu nghiến làm mẹ con phì cười.

- Con đói lắm hả ?

- Vâng

- Sao con không mua bánh mà ăn ? Con có nhiều tiền lắm mà.

- Con cho người ăn xin hết rồi.

- Cho con một núi vàng thì cũng hết. Thôi được, cho người nghèo hay là cho Chúa thì cũng thế. Cho thì tốt hơn nhận con ạ. Con lo ngủ sớm để mai còn lên đền thờ nữa.

Bây giờ con xin được ngủ trong tình âu yếm của Cha.

               Giêsu

Con yêu của Cha

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét