Trang

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

[TĐYT] Chiếc Đèn Dầu Và Ngọn Hải Đăng

Trên một hòn đảo cách xa bờ biển đầy sỏi đá, có một ngọn hải đăng đứng sừng sững trông rất oai nghi. Trong suốt buổi sáng, bức tường trắng của ngọn hải đăng chiếu sáng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời. Trong khi đó, vào buổi tối, nó chiếu sáng cho những ai trên biển, ánh sáng của nó còn sáng hơn những ngôi sao trên bầu trời. Rất nhiều người đến tham quan ngọn hải đăng đã khen ngợi kích thước, mức độ chiếu sáng, và ca ngợi vẻ đẹp của nó đã làm tôn thêm nét đẹp của phong cảnh xung quanh. Một vài người đến đây đã kể lại cho người canh giữ ngọn hải đăng biết: chính ngọn hải đăng ấy đã có ơn cứu sống họ trong cơn bão tố.


Tất cả mọi người đều yêu mến ngọn hải đăng, chỉ trừ một vật: đó là chiếc đèn dầu nhỏ ở bên trong ngọn hải đăng. Ngày qua ngày, nó được treo và bị lãng quên ở cuối chiếc cầu thang. Công việc nhỏ nhoi của nó là chiếu sáng cho người canh giữ ngọn hải đăng đoạn đường từ dưới cầu thang lên tới phòng cao nhất. Không phải vì lý do đó mà ngọn đèn đánh giá thấp công việc của mình - nó biết rằng nó hữu dụng - nhưng sống dựa vào cái bóng của người khác, một người mà có ánh sáng sáng hơn, chiếu xa hơn và giúp ích cho nhiều người khác hơn là chiếc đèn dầu thấp kém kia… Những ý nghĩ ấy day dứt mãi trong lòng ngọn đèn dầu.


Nếu ngọn đèn dầu là một vật gì đó khác - như cây chổi chẳng hạn - có lẽ nó đã chẳng có lý do gì để so sánh với ngọn hải đăng, vì nhiệm vụ của chúng hoàn toàn khác nhau. Nhưng bởi vì cả hai đều có cùng một công dụng đó là soi đường cho người khác, dường như chiếc đèn dầu yếu thế hơn nhiều. Với cách suy nghĩ ấy, những khiếm khuyết của chiếc đèn dầu càng bị thổi phùng lên bởi tính so đo với những người hơn nó. Chiếc đèn dầu lúc nào cũng làm việc với một tấm lòng nặng trĩu.

Rồi vào một ngày đặc biệt nọ, sau buổi trưa nắng chói chang với nhiều du khách đến vui chơi trên bãi cỏ của hòn đảo, có một tiếng gõ cửa. Đó là một cậu trai bị lạc đường trong khi đang đi tìm người bạn bị mất dấu khi họ đang chơi cùng nhau. Mặt trời đã lặn, và bờ biển có vẻ như thân thiện vốn cách đây không lâu, giờ đây lại trở nên tối đen và thật ghê sợ. Người canh giữ ngọn hải đăng tử tế kia có thể giúp cậu bé tìm được người bạn của mình không?

Người canh giữ nhanh chóng dẫn cậu bé vào trong. Sau khi đắp chăn cho cậu, ông trở ra lấy áo khoác để tự bảo vệ mình khỏi cái giá lạnh của đêm.

Kế đến, ông với tới cái móc nằm giữa cánh cửa và cầu thang, và lấy chiếc đèn dầu nhỏ xuống. Sau khi kiểm tra cẩn thận xem bấc đèn có thấm dầu không và bình đã đầy dầu chưa, ông châm đèn và nói thầm: “Hãy chiếu sáng tối nay nhé, người bạn trung thành. Ta không thể dẫn ngọn hải đăng đi với ta. Nó có nhiệm vụ ở đây, nhưng ngươi được tạo ra để dùng vào những trường hợp như thế này. Đây là lúc ta thật sự cần đến ngươi nhất!”

Trong giây phút ấy, tất cả những mối nghi ngại của ngọn đèn dầu được thay thế bởi niềm vui - niềm vui vì biết rằng có những việc chỉ có nó mới có thể làm.

Suốt đêm ấy, xuyên qua những bụi gai, bụi cây, ngọn đèn chiếu sáng hơn và đều đặn hơn bao giờ hết. Nó phải làm như thế; bởi vì người canh gác phụ thuộc vào nó. Cuối cùng cũng đã tìm thấy cậu bé bị lạc, và mang cậu về ngọn hải đăng cùng với người bạn.

Từ đó trở đi, ngọn đèn không còn nghi ngờ về vị trí hoặc công dụng của mình nữa. Nó đã học được một bài học quan trọng vào đêm hôm đó: Nó cảm thấy hạnh phúc nhất và hữu ích nhất khi được là chính mình.

Bạn cũng vậy, bạn có vị trí và khả năng đặc biệt mà không ai có thể thay thế được. Có thể những người khác dường như có được “ánh sáng rực rỡ hơn” - những tài năng to lớn hơn hoặc có sức ảnh hưởng rộng lớn hơn - nhưng Đấng Canh Giữ con tim của bạn đã tạo dựng nên bạn theo mục đích của Ngài, và trong tình yêu vượt lên trên hết mọi hiểu biết của Ngài. Đừng bao giờ nghĩ rằng ánh sáng của mình quá nhỏ nhoi để có thể làm nên điều khác biệt.

“Chính anh em là ánh sáng cho trần gian. Một thành xây trên núi không tài nào che giấu được. Cũng chẳng có ai thắp đèn lên rồi lại đặt bên dưới cái thùng, nhưng đặt trên đế, và nó soi sáng mọi người trong nhà. Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời”.
Thiên Ân dịch

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét